Lời Bài Hát Đi Theo Bóng Mặt Trời

sf 1

Trước khi con mắt ta ngày nào đó sẽ trở nên đục ngầu
Trước khi ta hóa thành sương khói hay đám lá mục nâu
Trước khi ngọn lửa ở trong lòng dần tàn
Trước khi ta sống được trọn vẹn hết một vòng tuần hoàn

Tận cùng thế giới là gì, đâu có ai mà biết được
Những hóa đơn, và trách nhiệm, làm giấc mơ ta khiếp nhược
Ta không muốn những ngày trẻ, trở nên gầy gò xanh xao
Ta muốn là cánh chim nhỏ, giữa bầu trời trong xanh chao

Trong mắt của rất nhiều người ta rất điên và rất ương bướng
Lấy đam mê làm ánh mặt trời, để tâm hồn này không mất phương hướng
Ta đi theo bóng mặt trời, từ hạ tới hay đông về qua
Khi những đam mê, còn nồng cháy, thì con đường đó sẽ không hề xa

[Giang Nguyễn:]
Là ngày mà đôi mắt ta chưa trở nên đục ngầu
Là ngày mà ánh sáng khiến ta nhìn thấu được mình
Là ngày mà tâm tư ta chưa thành lá mục nâu, rồi tan, tan vào trong những biếc sâu

Là ngày mà đôi mắt ta chưa trở nên đục ngầu
Là ngày mà ánh sáng khiến ta nhìn thấu được mình
Là ngày mà tâm tư ta chưa thành lá mục nâu, rồi tan, tan vào trong những biếc sâu

Đi theo bóng mặt trời
Đi theo bóng mặt trời
Đi theo bóng mặt trời
Đi theo bóng mặt trời

[Đen:]
Đi theo bóng mặt trời, trên những con đường xa anh rong ruổi
Thà làm con kiến tự do còn hơn là chúa sơn lâm ở trong cũi
Anh muốn khi anh hết trẻ, ngồi nhìn bầu trời xanh biếc cuối chiều
Bên hiên nhà, ly trà ấm, trong tâm tư không tiếc nuối nhiều

Rồi anh kể cho đám trẻ, những điều anh đã trải qua
Không phải để họ ngưỡng mộ, hay là để họ ngợi ca
Chỉ là ai cũng có những ngày trẻ, rồi thì cũng sẽ già nua
Những ngày mà chân chưa mỏi, có tiền cũng khó mà mua

Những ngày nào đó, khi tâm tư được vẫy vùng
Ta sẽ cùng mở nhạc, giữa rừng xanh và nhảy cùng
Là đâu đó giữa chập chùng núi và non kia
Nằm trên đồi hút điếu thuốc và ở trong túi là lon bia

[Giang Nguyễn:]
Là ngày mà đôi mắt ta chưa trở nên đục ngầu
Là ngày mà ánh sáng khiến ta nhìn thấu được mình
Là ngày mà tâm tư ta chưa thành lá mục nâu, rồi tan, tan vào trong những biếc sâu

Là ngày mà đôi mắt ta chưa trở nên đục ngầu
Là ngày mà ánh sáng khiến ta nhìn thấu được mình
Là ngày mà tâm tư ta chưa thành lá mục nâu, rồi tan, tan vào trong những biếc sâu

Đi theo bóng mặt trời
Đi theo bóng mặt trời
Đi theo bóng mặt trời
Đi theo bóng mặt trời

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *