Lời bài hát Nước Mắt Em Lau Bằng Tình Yêu Mới – Da LAB ft. Tóc Tiên

Lời bài hát Nước Mắt Em Lau Bằng Tình Yêu Mới – Da LAB ft. Tóc Tiên

Bài hát:
Nước Mắt Em Lau Bằng Tình Yêu Mới
Ca sĩ: Da LAB, Tóc Tiên
Lạc vào những nỗi buồn
Lạc vào nơi góc quen
Để một mình gặm nhấm
Bản nhạc buồn mới cất lên
Vòng tay đã buông rời nhau
Nước mắt em lau bằng tình yêu mới
Thành phố đã quá chật
Đừng nên cố níu tay
Để rồi một lần nữa
Lại nhận về mình những đắng cay
Đêm nay xin cho ngủ quên
Để nỗi nhớ kia anh gửi lại bóng đêm
Gót chân cứ vô thức
Sao ngỡ như bước trên lối quen
Những vì sao vụt tắt
Phía trước anh bỗng chốc tối đen
Đi về đâu khi con đường kia
Đưa ta vào hư vô
Còn lại gì khi bao quanh anh
Nơi đây là mây mờ
Những lời hứa ai nói hôm trước
Nay đã tan biến đi đâu
Những định kiến ngăn cách ta
Đến bên nhau nay đã thêm sâu
Cứ như tất cả đã là số phận
Anh chẳng biết sửa chữa từ đâu
Đôi khi anh đã muốn vứt hết thế giới này
Đôi khi anh đã muốn trốn chạy tương lai
Đưa em đi đến những nơi xa
Không quay về
Chỉ còn lại mình đôi ta đón nắng mai
Nhưng nay hai ta đã
Không đi bên nhau rồi
Nơi đây anh vẫn đứng một mình anh thôi
Khúc nhạc buồn dường như lại vang lên
Tất cả những ký ức khi xưa
Lại hiện về ám ảnh trong đêm
Lạc vào những nỗi buồn
Lạc vào nơi góc quen
Để một mình gặm nhấm
Bản nhạc buồn mới cất lên
Vòng tay đã buông rời nhau
Nước mắt em lau bằng tình yêu mới
Thành phố đã quá chật
Đừng nên cố níu tay
Để rồi một lần nữa
Lại nhận về mình những đắng cay
Đêm nay xin cho ngủ quên
Để nỗi nhớ kia em gửi lại bóng đêm
Những ngày buồn thương
Và đời anh chỉ toàn quen
Những người lạ
Mối tình ngày xưa tưởng ngủ sâu
Chợt ngày kia
Quay về nhà
Ngồi trên sofa nhâm nhi ly café
Hỏi anh ra sao có thêm bao niềm vui mới
Yêu thêm bao người và
Quen thêm bao người rồi
Những cuộc chăn gối trong cơn say
Những lời ân ái xong quên ngay
Anh kiếm niềm vui
Để rồi vui xong rồi sao
Riêng mình anh căn phòng này
Anh làm bạn với bóng đêm
Và nỗi nhớ em
Mối tình đã cũ anh chôn sâu
Mỗi ngày gặm nhấm trong tim anh
Gió khẽ bên tai
Kể chuyện cũ trên phố quen
Về kỷ niệm ngày xưa nay
Vừa đủ nhớ vừa đủ quên
Vị mặn đắng trên đầu môi
Một cảm giác khó gọi tên
Sống trong giấc mơ khi xưa
Nhưng người không còn ở bên
Vì lời ai chưa nói hay vì lời đã nói ra
Tỉnh dậy sáng hôm sau
Cơn mưa tầm tã tối qua
Không nhớ bằng cách nào
Mà đôi chân kia đưa tới nhà
Nhưng nắng mới đã lên
Đánh lừa ta rằng mọi thứ đã trôi qua
Nhưng quá khứ đôi khi hiện về
Ám ảnh như bóng ma
Ở sau lưng, không nhìn thấy
Không có nghĩa là đã xa
Đôi khi trong đêm
Thấy mình trong mê cung không lối ra
Để lại thức dậy
Bên trong thành phố trống rỗng
Vì thiếu một nửa của chúng ta
Những vỉa hè cũng thật dài
Nhưng chẳng dẫn ta tới đâu
Những bước chân vẫn miệt mài
Nhưng ta chẳng đến với nhau
Lạc vào những nỗi buồn
Lạc vào nơi góc quen
Để một mình gặm nhấm
Bản nhạc buồn mới cất lên
Vòng tay đã buông rời nhau
Nước mắt em lau bằng tình yêu mới
Thành phố đã quá chật
Đừng nên cố níu tay
Để rồi một lần nữa
Lại nhận về mình những đắng cay
Đêm nay xin cho ngủ quên
Để nỗi nhớ kia anh gửi lại bóng đêm
Những ngày buồn thương
Và đời anh chỉ toàn quen
Những người lạ
Mối tình ngày xưa tưởng ngủ sâu
Chợt ngày kia
Quay về nhà
Ngồi trên sofa nhâm nhi ly café
Hỏi anh ra sao có thêm bao niềm vui mới
Yêu thêm bao người và
Quen thêm bao người

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *