Lời bài hát Lặng Lẽ Buông ( Solo ) – Rô Ti & Yuni Boo
Người ta nói ngày lòng buồn nhất là ngày trời đổ cơn mưa
Mà sao mây đen đêm nay vẫn chưa về
Lắng nghe đêm gió buốt nhẹ trôi thả hồn giữa bao suy tư muộn phiền
Một ngày vui đến sau vạn ngày sầu
Em vẫn sống như bao nhiêu người
Vẫn cứ chờ vẫn cứ đợi và vẫn cứ thương
Vẫn nhớ người cũ dù câu chuyện mình chẳng vẹn mười
Vẫn cứ vướng hàng trăm nỗi buồn đến từ người từng thương
Ta đã từng ôm nhau rất chặt, chẳng nghĩ rằng giông tố kéo qua
Thế rồi khoảnh khắc nào đó thứ là duy nhất cũng chẳng theo ta
Em vẫn là em, của ngày xưa, chỉ khác là chẳng còn yêu ai nữa
Không còn tin vào những lời hứa, hoa vốn đẹp cũng trụi tàn sau đêm mưa
Anh à! Ai cũng có quá khứ để lấy điểm nuôi mầm tình yêu hiện tại
Và em cũng vậy nhưng có điều lý trí ngủ lâu
Gõ cửa rồi vẫn chưa tỉnh dậy
Em không nhớ rõ lần cuối cùng gặp anh khi nào
Nhưng em nhớ rõ ngày bắt đầu của những thương đau
Hôm qua anh lại xuất hiện vóc dáng xưa chẳng gì thay đổi
Anh thoáng qua như mây trôi, thực tế giờ đường xưa thay lối
Thực tế giờ đường xưa thay lối
Lặng nhìn ai đang đi bên một người
Lặng lẽ buông sao không đành tâm
Cứ yêu thôi nhẹ nhàng bên ngàn nỗi đau
Lặng nước mắt sau ngàn nụ cười!
Vì đâu phải cố chấp đến như vậy?
Lặng lẽ yêu nay lặng lẽ buông!
Em cứ ngỡ mình thật hạnh phúc
Kể từ khi con tim em bị anh thuyết phục
Cứ nghĩ mình sẽ bền lâu cùng nhau tính chuyện mai sau
Đâu ai biết được đằng sau mình chẳng thể một lần vì nhau
Dằn vặt nhau những điều không đáng, kết quả cuối cùng đến ly tan
Anh đâu biết tình em sâu nặng, bởi khi buồn chỉ biết lặng thinh
Nhưng em hài lòng với quyết định, thử một lần phó duyên trời tính
Em không níu lại những mong manh
Tập sống như hoa bất tử khi không anh
Chúng ta trở về như lúc mình chưa đến, đóng vai người lạ từng ***.
Chuyện tình mình không trọn vẹn
Hạnh phúc thoáng qua chỉ còn lại toàn cay đắng
Anh đừng bận tâm em, buồn hay vui thì cũng qua ngày
Nhưng nếu một lúc nào đó có mệt mỏi anh cứ về đây
Mình không thể nào yêu lại lần hai
Nhưng nếu có cơ hội em vẫn tặng anh tay trái
Có những nỗi buồn chắc có lẽ cứ chắc chiu vậy thôi muốn buông cũng không được
Lặng nhìn ai đang đi bên một người
Lặng lẽ buông sao không đành tâm
Cứ yêu thôi nhẹ nhàng bên ngàn nỗi đau
Lặng nước mắt sau ngàn nụ cười!
Vì đâu phải cố chấp đến như vậy?
Lặng lẽ yêu nay lặng lẽ buông!
Mưa dập những cánh hoa quỳnh.
Thấm dệt trên mí ai?
Gió dìu những khúc ca buồn!
Dòng cảm xúc thấu đến ai hiểu được ai?
Lặng nhìn ai ai? Ai? cố gượng cười cho nhẹ nỗi lòng.
Thế sao không đành tâm nhẹ nhàng bên ngàn nỗi đau
Lặng nước mắt
Dòng cảm xúc thấu đến ai hiểu được ai?